Chữ mà tôi muốn tặng Bộ trưởng Nguyễn Kim Sơn, đó là chữ THẬT.
Ngay sau khi được Quốc hội phê chuẩn chức danh Bộ trưởng Bộ Giáo dục và Đào tạo, thầy Nguyễn Kim Sơn đã có những chia sẻ chân thành với một số tờ báo về áp lực và trách nhiệm đối với cương vị mới của mình.
Thầy Nguyễn Kim Sơn nói rằng: “Tôi cảm thấy khá áp lực. Áp lực này đến từ nhiều phía. Đó là sự kỳ vọng rất lớn của Đảng, Nhà nước, Chính phủ, người dân và xã hội. Áp lực còn đến từ phía bản thân tôi vì tôi tự đặt cho mình nhiệm vụ phải hoàn thành tốt trọng trách được giao phó”.
Thầy Nguyễn Kim Sơn chúc mừng các tân bác sĩ, dược sĩ của khóa đào tạo đầu tiên Khoa Y Dược, Đại học Quốc gia Hà Nội, ảnh minh họa, nguồn: VNU. |
Chúng ta đều có thể nhìn thấy, cái ghế Bộ trưởng Bộ Giáo dục và Đào tạo là “ghế nóng”, sẽ luôn nóng, đầy áp lực, bởi thực tế ngành giáo dục đang tồn tại những “căn bệnh” trầm kha, đó là bệnh “ngụy thành tích” và bệnh “hình thức”.
Tôi xin tặng Bộ trưởng Nguyễn Kim Sơn 1 chữ, làm đúng ắt thành công.
Để chữa “căn bệnh” trầm kha của giáo dục nói khó mà dễ, nói dễ mà rất khó. Vì bệnh “ngụy thành tích” và bệnh “hình thức” đã tồn tại từ năm này qua năm khác trong xã hội nói chung, trong ngành giáo dục nói riêng.
Thế nhưng, hai căn bệnh này sợ nhất một chữ, chữ mà tôi muốn tặng Bộ trưởng Nguyễn Kim Sơn, chữ THẬT.
Đầu tiên, giáo viên phải sống THẬT bằng lương của mình.
Với thu nhập hiện tại, giáo viên mới ra trường chưa tới 4 triệu đồng, giáo viên chuẩn bị về hưu hơn 10 triệu đồng, phải khẳng định, giáo viên chưa sống THẬT với lương của mình.
Làm nghề giáo mà sống nhờ nghề khác thì không thể làm nghề giáo tốt được. Chúng ta không thể đổ lỗi vì đất nước còn nghèo, nên nhà giáo phải đồng kham cộng khổ, nếu vậy thì có còn “giáo dục là quốc sách hàng đầu”?.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét